Chủ Nhật, 23 tháng 3, 2014

Rainy Sunday..

Finally I have got 3-continuous-days-off (Fri-Sun) after having done a crazily busy week of projects, assignments and presentations. This morning I woke up early, expecting sunny day with bright sky, but unfortunately everything has not come out as I expected.

It was raining outside, and I got an email popped up on my phone screen from my project supervisor that she was not happy with our project plan bla bla bla. Okie, good start for a new day! I thought in my mind.

Then I came up with an idea to bake muffins for myself. This turned out to be not so good, not so fluffy like the ones I bought from Mekur but anyway, it was a nice try!

I had this weekend totally relaxed and it was exactly the weekend without much work. Love how I worked out, had dinner with neighbors, cooked and talked together, chatted with my friends and went shopping with my Yulia. Nothing is better than that, right? after long sequences of hard, black, and money wasting days.

I should have more meditation, more work out and more talking with my friends. That's it!


This is what I cooked for my beloved neighbors: tofu cooked with black fungus and tomatoes, then his wife prepared with some cakes and tea.

 
They are my second family here in Austria. We had many long talks and he taught me German, while his wife took care of me a lot by warming my hands and foot up, giving me in-house-slippers. I felt at home with them.

Something bright in a dark day



Roomates in Austria (Summer 2014)

We had a Mexican brunch with Tortilla, tachiki sauce, snacks with tomato, beef, and paprikas.  











This is another time before, we had a French brunch cooked by Florine. The menu includes kind of potatoes smashed with milk, flour and then baked in oven for half an hour, served with cream cheesed mushrooms and dessert with blueberry pie. 
















Thứ Hai, 17 tháng 3, 2014

Một ngày buồn không tả nổi

Hôm nay mới đi lấy thẻ cư trú về, nộp 40 Euro, tiếc tiền khủng khiếp rồi. Đã vậy về nhà mở hòm thư ra, đang đinh ninh trong đầu, biết đâu có kết quả của học bổng mình applied, nhưng té ra không phải, mà đó là thư sét đánh ngang tai. 

BILL ĐÒI NỢ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Trời ơi, nhìn cái bill mua hàng của mình từ năm ngoái tới chừ, từ 12 Euro vì bị phạt thành tới 47 EUR, huhuhu, cầm đơn mà điên máu lên, vừa chẳng muốn trả tiền, vừa lại nghĩ trong đầu như ri chẳng khác chi gian dối lừa đảo, lòng tự trọng bị sỉ nhục nặng nề.

Không được!

Sau một hồi đau não đau tim đau mắt, cắn răng nuốt nước miếng xách thẻ ngân hàng nghèo nàn ra để chuyển khoản cho họ :( Tim tan nát, nhìn tiền bay đi mà chẳng biết làm răng cả.

Trong khi bản thân thì chẳng làm ra tiền, ăn chi tiếc nớ, thèm mà chẳng muốn mua, dự định chi tiêu tháng ni phải xuống dưới 2Eur một ngày rồi, chỉ tiêu sẽ là vậy!

Nhưng không sao, sau khi trả tiền xong mình thấy đã làm một việc đúng đắn, có nợ thì phải trả, không cảm thấy bị nợ nần chi nữa hết, rứa mới phải! Nhẹ bớt đi một cái, từ giờ phải gắng tiết kiệm hơn nữa:( Không ăn uống bừa bãi, ngày ăn đúng ba bữa thôi, giảm kí đi con heo!!!

Thôi, chính vì một ngày bất lực bay mất 100 EUR ni mà mình đã có quyết định sáng suốt hơn xí! ĐÓ LÀ TỪ NAY SẼ ĂN CHAY!!!!!!!!!

Nói ăn chay rứa thôi chứ gia vị bột nêm vẫn là không phải chay, nhưng mà thôi kệ, không ăn thịt, không mua thịt nữa, từ nay ăn rau quả thôi, coi như tích góp cho đời vẫn còn nhiều người nghèo khổ và những con vật không đáng bị ăn!

Nói nhảm quá đủ rồi, chừ rứa đó! Chiến dịch ăn chay bắt đầu từ lúc 7:30pm ngày  17/03/2014!

Cầu nguyện mọi chuyện sẽ tốt thôi! Ba me, chị nhung bé nhi, mọi người phải thật khỏe và thật hạnh phúc nghen!


Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2014

1 tuần tưởng là nặng nề mà té ra là không hề

Nói chung thì tuần đầu tiên trôi qua, đi học lại và cũng thấy là mọi chuyện không tới nỗi nào hết!
Cứ tưởng là sẽ rất khó chịu trên lớp, cảnh tượng ngồi quanh mình toàn nói tiếng Đức, không ai care hết, và mình thì thật ra cũng không muốn người ta care ngoài mặt với mình. Cứ nghĩ rằng mỗi ngày sẽ là phải mang một cía mặt nạ tươi cười, giả bộ tới lớp rồi đóng kịch đang hài lòng với cuộc sống hiện tại, à nhưng mà không như rứa.

Thật ra thì mình đang cố sống tốt hơn, sống thẳng hơn, không giấu diếm nhiều cảm xúc hơn. Tốt thôi nhỉ?! Đi học thì mới tuần đầu thôi cũng đã bắt đầu có dấu hiệu nhiều rồi, sẽ nặng trong vài tuần tới đây, nhưng thôi, cố lên nào! Mình sẽ làm được, người khác làm được thì mình sẽ làm được thôi! Cố lên nghe Minh Tâm

Làm mechatronic project đã có ý tưởng xong xuôi rồi, nhất định sẽ ổn thôi, à mà không, should be fine chứ! Sẽ vậy mà! Thiệt khó chịu cái cảm giác chẳng ai muốn nhận mình vô nhóm họ, à mà không, vì cơ bản họ cũng chẳng biết làm gì với nhóm họ, thì nhét mình vô thêm cho loạn thêm 12 sứ quân hả?! Thôi, may là mình đã tự tìm ra ý tưởng, đúng là tự làm thì sướng hơn, độc lập tự do hạnh phúc muôn năm!! Yê yê!!

Tình cảm mấy hôm ni khá mắc cười một chút. HÌnh như anh chàng Thomas trong lớp để ý mình, gặp mặt thì cứ hay trêu đùa với mình, cũng khá là vui, à mà thiệt ra mình cũng không thấy vui nhiều lắm, chẳng qua cười cho có để ảnh tự tưởng là mình nói chuyện cũng k tới nỗi nào. Lên fb thì khen mình tóc đẹp, rồi cứ bảo mình rất thích nghe mình nói chuyện, giọng nói của mình, cái gì cũng thích. Thôi nói ra đại thích mình trớt cha đi, mà thôi, may chưa nói, chớ không mình k dám nhìn mặt nữa.

Haha, đùa thôi, còn người tâm thần kia thì lại tiếp tục dây dưa với mình, nói nhảm, và bắt đầu trò chuyện với mình lại. Okie, không care nữa, khi nào cần lời khuyên thì mình chỉ đưa ra thôi, mình không muốn đi sâu thêm vào nữa, tới đó là đủ rồi, chẳng muốn dây dưa rắc rối đau đầu gì nữa cả.

Mục tiêu hiện giờ thì chỉ có kiếm internship bên này, vé máy bay thì chưa mua, nhà bên Tuebingen thì cũng chưa tìm ra, haizz, chẳng biết 3 tháng nữa mình đi về xứ mô đây! Cái ni gọi đúng y là số phận đưa đẩy luôn, không trật đi đâu được. Vừa muốn về nhà, lại vừa muốn ở đây để làm thực tập. Mà chưa có cái nào ra hồn cả, trật lên trật xuống, thiệt buồn lòng :(

Chỉ mong có điều kì diệu xảy ra, có nơi chấp nhận mình thực tập bên này đi :(. Lại phải kiếm chỗ ở nữa, hi vọng sẽ ổn thôi.

Cầu nguyện.
Đêm thứ 6, 7/3/14
Mình mong mọi chuyện sẽ tốt đẹp!

Thứ Ba, 4 tháng 3, 2014

Thêm chút niềm tin!

Mới ăn xong một nửa thỏi sô cô la còn lại, dạo ni ăn không kiềm chế nổi, thích thì ăn, chẳng như trước mới ăn có chút đã lo than thở suy nghĩ về việc béo lên thêm mấy kí.

Thôi dẫu chi thì cũng để đi qua nỗi buồn chán thôi mà, chẳng có chi phải nghĩ ngợi nhiều hết!

Chặng đường mình đi còn dài, chỉ mới là khúc cua chưa làm mình dừng lại được. Mình sẽ sẵn sàng để đi tiếp! Sẽ tiếp tục cố gắng từng ngày, sẽ hít thở mỗi sáng thật sâu khi thức dậy, ăn 3 lát bánh mì phết bơ và uống một cốc capuchino thật bự! Sẽ đánh một chút son, trét lên chút kem để thật tươi, thật hạnh phúc vì mình được sống một cuộc sống mà mình đã khao khát mấy năm nay!

Cố lên nào minh tâm, mình sẽ rèn luyện từng ngày, mài giũa từng ngày, sẽ tự tin hơn, sẽ giỏi hơn, sẽ khiến người khác ngưỡng mộ hơn! Đó là mong ước của mi mà đúng không?! Rứa thì phải sống một cuộc sống khiến người khác thèm muốn chớ, đừng có than thở để rồi tự làm mình thêm mệt mỏi và khó xử, khó cho mi và cho cả người xung quanh mi nữa.

Được rồi! Tới giờ ngủ rồi, ngày mai sẽ chiến đấu thật tốt nghen! Fighting!

Mi có sức mạnh và niềm tin. Mi sẽ chiến thắng. Tin là vậy đi!

March 4th 2014