Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

Vì mình đang vui!

Bây chừ 8:49pm 28/05/14

Hôm ni mới thi xong một môn, thấy lòng đang nhẹ nhàng lắm, chẳng phải vì thi xong hay gì đâu. Dạo ni thì cũng không có chi nổi bật nhiều lắm, để coi nà, tổng kết lại xem:

1. Nói về thực tập đi. Đợt trước mình viết blog tâm trạng khá nặng nề, nhiều cảm xúc đan xen lẫn lộn, cái cảm giác khó tả đó giờ đã vơi bớt được phần mô rồi. Cái thực tập bên Áo mình không nhận được, nhưng thật ra thì cũng không quan trọng lắm. Mình xác định từ đầu rồi nên cảm thấy vui vì ít ra cũng có cơ hội để xem phỏng vấn bên này ra răng. Tiếp đến là mình đã tìm được nhà bên Đức, rồi đặt tiền đặt cọc xong xuôi cả rồi, được Hà Phương mua vé tàu đầy đủ, chờ tới 29/6 là xách đít lên đi thôi đó. Công việc thì mình đã giải quyết ổn thỏa, email vè MLV mình không làm hè ni được, nói chung họ okie trong vui vẻ là mình thỏa mãn rồi, còn về cty bên Đức thì mình cũng đã nhận được email chi tiết công việc. Mình trông đợi nhưng cũng hơi sợ vì lỡ làm họ không hài lòng về khả năng làm việc của mình. Nhưng mà thôi, sợ chi thì cứ làm đã rồi tính tiếp, mình đã quyết không lùi bước và muốn đánh đổi chuyến về VN hè ni vì chừng nớ thôi, nên phải cố gắng chớ, đúng không?!

2. Nói về chuyện bản thân và cảm xúc một chút. Hứa là một chút thôi, chớ không dài dòng lê thê kể lể nữa thì lại phiền não nữa. Bắt đầu từ đâu đây, chắc là từ mấy tuần trước bị khủng hoảng tâm lí, nghe thì dữ dội quá nhưng mà thiệt ra là tâm trạng mình lúc nớ nặng trĩu lắm, nhiều lúc chẳng biết diễn đạt ra răng hết, cảm thấy bế tắc với cuộc sống bên ni kinh khủng. Bạn bè thì không ai thân hết, chơi thì cho có, chẳng thân thực sự với một ai hết. Rồi việc học thì càng ngày lại càng thấy chán nản, không còn hứng thú chi cả, đi học như cho có, thiệt tình mà nói là cảm thấy demotivated kinh khủng và depressed nặng. Tự nhiên lâu lâu cảm thấy muốn đi về VN ngay lập tức kia. May mà lí trí mình mạnh át lại bớt cảm xúc của bản thân, mình chống chọi lên một chút. Từ lúc tìm được nhà bên Đức, thấy mình càng phải cố lên hơn nữa, mạnh mẽ hơn nữa để không bõ công gồng sức cho cái quyết định ở lại bên ni làm việc. Người kahcs nhìn vô nghĩ rằng đó là bức tranh hoàn hảo, nhưng mình cảm thấy nặng lắm, mỏi lắm, muốn làm chi đó thật nhẹ thôi, muốn chi đó thật mềm thôi để đừng làm mình gắng sức nữa. Muốn về với ba me gia đình được vui vẻ. Chỉ cần rứa thôi là mình có thể nạp tiếp năng lượng mà đi tiếp chặng đường còn lại rồi. Nhưng không hiểu sao vì điều chi đó thay đổi hay răng, hay vì mình bận rộn hơn, vì mình nói chuyện gặp gỡ bạn bè nhiều hơn một tí, vì vậy mà mình cảm thấy lòng thoải mái hơn?! mình sẽ cố gắng ddeer bản thân cảm thấy được như ri, cố lên minh tâm nghen!!

3. về tình cảm, :3 chẳng muốn nói chi hết, chừ khá là bối rối. Để hồi kể tiếp đi, bây giờ đi up ảnh ăn uống lên đã xD


Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014

Tự nhiên mít ướt nữa rồi!

Thật ra thì mọi chuyện đang diễn ra tốt với mình cả.

Hôm 22/4 vừa rồi, mình đã có một buổi phỏng vấn cho internship bên này (Áo). Mình nghĩ là nó cũng khá ổn. Hmm..Nó ở đây là công việc trong đợt thực tập (theo như lời Sales Manager thì mình thấy khá là thú vị), công ty cũng như là buổi phỏng vấn hôm đó, mình nghĩ là tạo được ấn tượng tốt với bên công ty và người ta cũng tỏ ra là có thích mình, mình nghĩ là vậy, nói chung là rất ổn. Bây giờ chỉ còn chờ hồi âm của bên cty nữa thôi. Mức lương họ offer cho mình khá cao, hơn 1300 EUR/tháng và sau thuế thì còn lại hơn 1000EUR. Như rứa là nếu mình được nhận, thì hè ni mình sẽ dành dụm được tiền cho năm sau nhà mình qua thăm mình. Đó là lí do to bự nhất khiến mình vui nếu làm việc ở bên này.
Rồi kế tiếp thì đương nhiên ước nguyện bấy lâu của mình là được thử sức làm việc trong môi trường quốc tế sẽ thành hiện thực. Mình đã nghĩ là mình sẽ vui lắm?! Nhưng...Tự nhiên ngồi ngẫm lại, mình thấy mình chẳng hào hứng nhiều như rứa nữa, chẳng buồn nghĩ tới việc sẽ làm việc bên ni trong hè ni. Cái lúc mà nhận được tin bên Montgomorie ở ĐN nhận mình, mình thấy vui hơn gấp bội lần. Cái cảm giác giống như mình sắp được về nhà rồi, sắp được gặp ba me chị Nhung bé Nhi lại rồi, cảm giác đó khiến mình hạnh phúc kinh khủng, chỉ muốn đừng suy nghĩ những cái khác.

Nhưng không... mình đã từng suy nghĩ, hè ni mình sẽ dốc sức để làm bên châu Âu, bên Đức người ta đã đồng ý cho mình làm thực tập, rồi mới đây mình đã được offered nhà ở. Tính ra thì mình sẽ chẳng dành dụm được chi cả nếu thực tập ở Đức, nhưng đó là công việc mình sẽ học hỏi, sẽ trải nghiệm ở môi trường châu Âu. Mình đã nghĩ mình sẽ ở đây mà, mình không về VN, vì đằng nào mình cũng sẽ về khi tốt nghiệp, vậy thì nên để bản thân được trải nghiệm một điều chi đó mới mẻ và đáng học hỏi. Đó là việc mình nên làm. Nhưng tâm trí mình thì lại thôi thúc mình làm một điều khác. Mình thèm về nhà quá. Mình nhớ ba me quá. Mới có 2 tháng thôi mà mình đã muốn về nhà lại rồi. Mình mít ướt quá đi!! Mình lại còn viện cớ bản thân rằng ở ĐN mình cũng có công việc đàng hoàng để làm, ở MLV chớ chẳng phải chơi gì. Mình cũng sẽ được học hỏi, mình cũng sẽ được trải nghiệm làm việc nghiêm túc. Cái mình cần là cái gì chứ???

Mình cần gia đình mình, nhưng mình cũng cần nghiêm khắc với bản thân, mình phải tự quyết định, tự chịu trách nhiệm cho quyết định của mình. Mình được gì? mất gì? có gì? tìm kiếm điều gì? Mình hoang mang quá!
Liệu rằng cuộc sống phía trước ở ĐN sẽ là nơi mình tìm kiếm không, phải là điều mình muốn không, liệu mình có hối hận không?

Chỉ biết rằng, mình cần gia đình nhiều quá. Mình thật yếu đuối quá! Minh Tâm ơi :(