Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

03/03/2013 Ngày mai đi học.

Ngày mai tui bắt đầu đi học lại rồi, sau khi nghỉ một cái holiday thiệt dài hơn cả tháng.
Tui đi học mà lòng tui thì không có được vui tí mô hết.
Xin nghỉ học rồi. 
Trong lớp tui chẳng còn ai thực sự để nói chuyện sau giờ học, chẳng còn ai để tui chung đường về nhà khi tan học về, chẳng còn ai mỗi tuần để tui ghé thăm nói chuyện nấu ăn, vâng vâng và vâng vâng.
Tui thấy. Giống như rằng con người ta đến với nhau,quen nhau, rồi thân với nhau, thương nhau, tất cả chỉ trong một giai đoạn mà thôi, rồi lại rẽ theo một ngã khác. 
Hai tụi tui đã chung một đoạn đường không dài, nhưng đủ dài để tui thương Xin nhiều. 
Tui buồn, nhưng tui chẳng biết làm răng hết, tui chỉ gặp Xin hôm bữa rồi hai đứa uống cafe, trò chuyện như bao ngày.
Tui không tỏ nỗi buồn của tui nhiều. 
Tui chừ cảm thấy cô đơn, cảm giác như mỗi ngày đến lớp là một nơi mô đó xa lạ thiệt xa với tui. 
Tui chẳng thích.
Tui ghét đi học.
Tui ghét thiệt.
Nhưng tui nghĩ nhiều vô cùng, tui nghĩ cho ba me tui.
Tui nghĩ ba me tui đã trông đợi ở tui ra răng, bỏ tiền cho tui đi học. Tui buồn thì có ích chi
Tui nói ra ba me buồn thêm, sầu thêm cho tui.
Tui bây chừ răng răng ớ. 
Tui chẳng thích chút mô hết. Khó ở. Ghét nói chuyện với người lạ. Ghét cười giả tạo. Ghét giả vờ thân quen tới nói chuyện như đúng rồi. Tui ghét. 
Tui không ưa cái lớp của tui bây chừ. Tui ngột ngạt quá.
Tui muốn những con người đó biến mất đi hoặc để tui đi ra một nơi khác hoàn toàn đi.
Làm ơn đi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét