Chủ Nhật, 17 tháng 5, 2015

Tương tư người cũ

Cứ nghĩ rằng mọi chuyện mình đã cho qua một cách nhẹ nhàng, cứ nghĩ rằng cuộc sống bận rộn với nhiều dự định và kế hoạch sẽ cuốn mình khỏi vòng suy nghĩ về người cũ, những kỉ niệm, tất cả những gì trải qua cùng nhau, thế mà hình như mình chẳng hề thoát ra khỏi cái bóng của quá khứ. Mình buồn vô hạn. Chỉ một bài đăng thôi đã làm mình vướng bận thế này. Sao những kí ức đó, những cảm xúc đó cứ như mới chỉ xảy ra ngày hôm qua thôi, tất cả vẫn còn thật mới và nóng hổi.

MÌNH ĐÃ TỰ LỪA DỐI BẢN THÂN THẬT GIỎI!

MÌNH ĐÃ TỰ ẢO TƯỞNG RẰNG HẮN YÊU MÌNH NHIỀU LẮM, ĐẾN NỖI SẼ KHÔNG THỂ TỪ BỎ MÌNH ĐƯỢC ĐÂU.

HÃY MỞ MẮT RA ĐI!!

MI PHẢI QUÊN ĐI, QUÊN THẬT ĐI!!!!

Mình sợ bản thân mình vấn vương người khác một cách ngu xuẩn như thế này. Mình ghét bản thân yếu đuối không kiềm chế, chỉ suốt ngày suy nghĩ về hắn, xem hắn đã trả lời mình chưa, xem hắn có thay đổi thái độ gì với mình chưa.

Đã chẳng là gì của nhau tại sao phải đau buồn như vậy chứ, đã quyết là như vậy, đã tự nhủ với chính mình rằng bây giờ hai con đường sẽ chẳng giao nhau nữa đâu, đừng mong đợi gì nữa. Cố gắng lên đi nào. Phải kiếm cho mình một mục tiêu mới!!! Phải, đó chỉ là một ngày mưa đẹp có cầu vồng, giờ cầu vồng biến mất rồi... Mọi thứ thật hư ảo, đến thật đẹp và đi thật chóng vánh, vậy thôi. Cố lên đi minh tâm.

Những ngày trằn trọc tháng 5 2015

Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

20 facts about me

1. Hay bị người khác nói là vô tâm, kể cả người thân và bạn thân của mình. Không để tâm lắm tới việc người khác yêu ghét mình, trừ phi đó là người mình quan tâm.

2.  Bị chửi khang vì tội không nghe điện thoại với không nhắn tin lại. Thiệt tình là điện thoại một nơi, người một nẻo nên mới ra rứa. Không hay nhắn tin, vì nhắn tin rất chậm và hay bực mình mỗi lúc nhắn lộn (thường thì thích nhắn tin có dấu rõ ràng). Thích gọi điện để nói cho nhanh gọn lẹ.

3. Bị bệnh thích ai mà ai thích lại là khỏi thích họ nữa. Từ trước tới chừ chỉ có một vài người là mình thực sự nói ra tình cảm nếu chịu không nổi nữa, còn không thì cảm nắng để ngắm cho mãn nhãn thôi.

4. Thích đi nhà sách đọc sách, coi đồ lặt vặt. Thích mấy thứ dễ thương độc độc như sổ sách, bút viết, hộp bút vv..

5. Người thân nhất: chị. Sau ni có ước muốn lớn lao chi cũng đều là vì gia đình hết, đặt gia đình là số 1 trong tim. Ở ngoài hung với người khác rứa chớ về nhà là hiền nhứt nhà, bởi rứa em út chi leo lên đầu ngồi hết rồi .

6. Bất bình với sự bất công, bất bình đẳng, bị ức hiếp. Nói chung là thích đứng về phe yếu hơn mặc dù mình cũng không mạnh hơn ai chi hết.

7. Thích ăn trái cây (mãng cầu, chôm chôm, bòn bon, măng cụt, vú sữa vv), canh rau (ăn cả ngày không ớn). Kị đồ ăn/uống có vị ngọt (dễ bị xay xẩm sau khi nuốt xuống).

8. Si tình. Thích ai là thích sống chết. Mà họ không thích mình hay mình hết thích họ thì cũng quay lưng đi liền, khỏi cho nhìn mặt mình nữa luôn.

9. Triết lí sống: người không sống vì mình thì trời chu đất diệt. Trước khi làm chuyện chi đều nghĩ mình có thực sự thích nó hay không, có làm mình vui và mình có đam mê với nó không. Nếu không thì nghĩ tiếp nó có ích chi cho những người mình quan tâm không. Còn nếu bị ép buộc làm thì sẽ cố gắng để tìm ra điểm mình thích để tự thúc đẩy bản thân.

10. Thích/dễ bị ấn tượng bởi những người giàu tình cảm, biết cách quan tâm tới người khác vì mình không phải là người như vậy. Mong muốn được sống tình cảm hơn với những người mình yêu quý.

11. Tiêu tiền thoải mái, thích mua đồ cho người khác hơn là cho mình. Thích chi là mua liền không suy nghĩ nếu đang cầm tiền trong tay.

12. Trong đối nhân xử thế, không ưa suy nghĩ quá nhiều và phân tích sâu, nghĩ mọi thứ đơn giản và rõ ràng.

13. Rất tin người. Luôn tin rằng xung quanh mình có rất nhiều người tốt. Sống dựa vô cảm giác, nếu cảm thấy bất an thì sẽ cố gắng không làm/dây dưa nữa.

14. Luôn thích có người bên cạnh. Chỉ một mình nếu thực sự không thể hòa hợp được với những người xung quanh.

15. Viết nhật kí. Nhiều khi viết chuyện buồn mà bữa sau đọc lại thì thấy như đang viết chuyện hài.

16. Không có mẫu hình nào cho người yêu. Bạn bè cũng vậy. Chỉ cần họ có một điểm làm mình thấy đặc biệt là mình cảm tình rồi. Thời gian không làm nên mối quan hệ, mà thực sự là những gì chia sẻ với nhau mới làm nên mối quan hệ.

17. Thích tự mình làm mọi chuyện. Rất sợ nhờ vả người khác.

18. Tự thấy mình là người có trách nhiệm và cầu tiến trong học tập/ công việc. Không làm thì thôi chứ làm thì mong muốn phải đạt được kết quả tốt.

19. Không có nhạc yêu thích, phim yêu thích, sách yêu thích chi hết. Tâm trạng khác nhau thì chọn những thứ khác nhau để làm thỏa mãn tâm trạng thôi.

20. Mong muốn sau ni tự mở cho mình một quán cf nhỏ theo sở thích của mình.

Về lại Áo rồi, thêm một mùa hè nữa qua đi!

Lần ni về lại Áo tâm trạng nhẹ hơn nhiều so với lần ra Tết qua lại. Đúng là chỉ có gặp gia đình thì mình mới có tâm trạng tốt nhiều như ri, mới có nhiều năng lượng để nạp cho cái hành trình dài ơi là dài như ri. Biết là nhớ nhung cũng nhiều đó, thương bạn thương nhà nhiều đó, nhưng biết là thời gian cũng không có còn dài nữa nên phải thiệt ráng hơn nữa mới được. Yếu đuối với nhớ nhung làm mình thêm chạnh lòng lắm. Với lại biết là ba me gia đình mình sắp sang gặp mình rồi, mạnh mẽ thiệt nhiều lắm!!

Bâng quơ nhiều lúc chẳng biết làm gì khi tốt nghiệp hết, học tiếp cũng được nhưng lại chẳng biết mình học cái gì đây. Học cho cố vô, tiêu một đống tiền mà chừ chưa thấy kiếm đc đồng mô cho ba me tận hưởng chút tuổi về già. Thấy áy náy lắm lận! Muốn cho ba me đi thiệt nhiều, kiếm tiền để chị em mình sang đây để cũng được tận hưởng những gì mình bên này tận hưởng. Vậy mà quãng đường tới ngày đó còn xa quá! Thôi cố lên đi tui ơi!


Thứ Bảy, 19 tháng 7, 2014

Here I am again, in Deutschland. Always in World Cup season.

Để kể lể một chút tình hình dạo gần đây:
1. Mình tới Đức hồi 29/6 và ngay lập tức đi làm ở nhà hàng 30/6. Ấn tượng hả? Thấy mình tự nhiên tự do trở lại. Không phải theo kiểu tự do là ưa đi đâu thì đi, mà kiểu như là sau khi học xong rồi, chừ đây là thời gian mình tự tung tự tác cho bản thân đây, mình muốn khám phá mình có thực sự thích những gì mình sắp sửa làm không, kiểu là mình không plan gì cả, chỉ vậy và sống, gặp người khác, bắt đầu một cuộc sống mới. Cuộc sống không có áp lực học tập, không đối mặt với những người mình quen thuộc. Tất cả đều mới. Như vậy là tự do với mình!
2. Những người mình gặp ở đây thì đa phần đều rất nice. Uhm, mình quen một đứa Greece, tên Eliza. phải nói đây là một đứa bạn khá thân của mình lúc mình sang đây. Eliza ở cạnh phòng mình, và tụi mình ngay lập tức cảm thấy rất thân thuộc với nhau liền. Nói chung mình rất thích Eliza và tới giờ đó là người bạn duy nhất mình có ở đây. Còn những người trong nhà, thì Siggi, Julia, Anna, Jochen và Anwar. Tất cả đều nói tiếng Đức hết, nên nhiều khi mình thấy không thuộc về nơi đây lắm. Phòng mình thì nhỏ, nhưng thôi vậy cũng được, nói chung cũng xảy ra khá nhiều chuyện rồi mới đến lúc mình viết nhật kí này. Nhưng mình thấy mình vẫn ổn, mình có đau đầu suy nghĩ nhiều ngày, về chuyện chuyển nhà ở, về chuyện làm ở nhà hàng, chuyện làm bà chủ đau đầu vì mình, rồi tùm lum thứ hết, bây chừ là cái rắc rối bên trường với bà cô về thực tập... Mình mệt mỏi, nhưng không đủ làm mình chùn bước đâu. Mình sẽ cố gắng hết sức, cố lên Minh Tâm à!
3. Lại về cái rắc rối bên trường, đúng là ghét người nào thì người đó cứ theo mình. Thôi, gác qua một bên đã, thấy phiền não lại rồi. Lại phải bịa ra một câu chuyện, một lí do, một excuse, tất cả chỉ để mọi thứ được yên đẹp. Vậy thôi, mình sẽ cố gắng mới được!! ba me thì bảo mình về nhà đi, mình chỉ muốn về ngay lập tức ấy chớ, bỏ hết mọi thứ ở đây và bay về liền. Chẳng biết rồi mọi thứ sẽ ra sao, chỉ biết mình muốn quay về nhà lắm lắm thôi!
4. Vậy mới thấy bản thân mình rõ, mới hiểu thấu bản thân mình muốn gì. Mình chỉ muốn xoay quanh với gia đình mình, thế giới mình nhỏ bé vậy sao MT? Mình chẳng có dream gì cả, mình chẳng có một thế giới khác cho bản thân, cho mong muốn, khát khao, dự định của mình. Mình đang cảm thấy như vậy dó. MÌnh đã thử, đã đi đến đây, đã cố gắng tách bản thân ra và hòa nhập vào một cs mới, nhưng mình vẫn cảm thấy những điều cũ, những feeling cũ. Vậy chăng những điều đó mới là những thứ mình cần thực sự? Đó là nơi mi muốn về và luôn muốn về sao??
Mâu thuẫn lắm trong lòng mình. Mình đang có một cuộc sống mà mình ko nắm bắt được bản thân mình sẽ ra sao cả, mình biết rằng nhwgnx việc mình đang làm hoàn toàn khác với những gì trái tim mình muốn. Nhưng nếu mình cứ follow my heart, thì mọi thứ quá dễ dàng, quá nhẹ nhàng mà thoải mái. Tuổi trẻ của mình không thể như vậy được?! 

Thôi, vậy là đủ cho một đêm dài..

Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

Vì mình đang vui!

Bây chừ 8:49pm 28/05/14

Hôm ni mới thi xong một môn, thấy lòng đang nhẹ nhàng lắm, chẳng phải vì thi xong hay gì đâu. Dạo ni thì cũng không có chi nổi bật nhiều lắm, để coi nà, tổng kết lại xem:

1. Nói về thực tập đi. Đợt trước mình viết blog tâm trạng khá nặng nề, nhiều cảm xúc đan xen lẫn lộn, cái cảm giác khó tả đó giờ đã vơi bớt được phần mô rồi. Cái thực tập bên Áo mình không nhận được, nhưng thật ra thì cũng không quan trọng lắm. Mình xác định từ đầu rồi nên cảm thấy vui vì ít ra cũng có cơ hội để xem phỏng vấn bên này ra răng. Tiếp đến là mình đã tìm được nhà bên Đức, rồi đặt tiền đặt cọc xong xuôi cả rồi, được Hà Phương mua vé tàu đầy đủ, chờ tới 29/6 là xách đít lên đi thôi đó. Công việc thì mình đã giải quyết ổn thỏa, email vè MLV mình không làm hè ni được, nói chung họ okie trong vui vẻ là mình thỏa mãn rồi, còn về cty bên Đức thì mình cũng đã nhận được email chi tiết công việc. Mình trông đợi nhưng cũng hơi sợ vì lỡ làm họ không hài lòng về khả năng làm việc của mình. Nhưng mà thôi, sợ chi thì cứ làm đã rồi tính tiếp, mình đã quyết không lùi bước và muốn đánh đổi chuyến về VN hè ni vì chừng nớ thôi, nên phải cố gắng chớ, đúng không?!

2. Nói về chuyện bản thân và cảm xúc một chút. Hứa là một chút thôi, chớ không dài dòng lê thê kể lể nữa thì lại phiền não nữa. Bắt đầu từ đâu đây, chắc là từ mấy tuần trước bị khủng hoảng tâm lí, nghe thì dữ dội quá nhưng mà thiệt ra là tâm trạng mình lúc nớ nặng trĩu lắm, nhiều lúc chẳng biết diễn đạt ra răng hết, cảm thấy bế tắc với cuộc sống bên ni kinh khủng. Bạn bè thì không ai thân hết, chơi thì cho có, chẳng thân thực sự với một ai hết. Rồi việc học thì càng ngày lại càng thấy chán nản, không còn hứng thú chi cả, đi học như cho có, thiệt tình mà nói là cảm thấy demotivated kinh khủng và depressed nặng. Tự nhiên lâu lâu cảm thấy muốn đi về VN ngay lập tức kia. May mà lí trí mình mạnh át lại bớt cảm xúc của bản thân, mình chống chọi lên một chút. Từ lúc tìm được nhà bên Đức, thấy mình càng phải cố lên hơn nữa, mạnh mẽ hơn nữa để không bõ công gồng sức cho cái quyết định ở lại bên ni làm việc. Người kahcs nhìn vô nghĩ rằng đó là bức tranh hoàn hảo, nhưng mình cảm thấy nặng lắm, mỏi lắm, muốn làm chi đó thật nhẹ thôi, muốn chi đó thật mềm thôi để đừng làm mình gắng sức nữa. Muốn về với ba me gia đình được vui vẻ. Chỉ cần rứa thôi là mình có thể nạp tiếp năng lượng mà đi tiếp chặng đường còn lại rồi. Nhưng không hiểu sao vì điều chi đó thay đổi hay răng, hay vì mình bận rộn hơn, vì mình nói chuyện gặp gỡ bạn bè nhiều hơn một tí, vì vậy mà mình cảm thấy lòng thoải mái hơn?! mình sẽ cố gắng ddeer bản thân cảm thấy được như ri, cố lên minh tâm nghen!!

3. về tình cảm, :3 chẳng muốn nói chi hết, chừ khá là bối rối. Để hồi kể tiếp đi, bây giờ đi up ảnh ăn uống lên đã xD


Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014

Tự nhiên mít ướt nữa rồi!

Thật ra thì mọi chuyện đang diễn ra tốt với mình cả.

Hôm 22/4 vừa rồi, mình đã có một buổi phỏng vấn cho internship bên này (Áo). Mình nghĩ là nó cũng khá ổn. Hmm..Nó ở đây là công việc trong đợt thực tập (theo như lời Sales Manager thì mình thấy khá là thú vị), công ty cũng như là buổi phỏng vấn hôm đó, mình nghĩ là tạo được ấn tượng tốt với bên công ty và người ta cũng tỏ ra là có thích mình, mình nghĩ là vậy, nói chung là rất ổn. Bây giờ chỉ còn chờ hồi âm của bên cty nữa thôi. Mức lương họ offer cho mình khá cao, hơn 1300 EUR/tháng và sau thuế thì còn lại hơn 1000EUR. Như rứa là nếu mình được nhận, thì hè ni mình sẽ dành dụm được tiền cho năm sau nhà mình qua thăm mình. Đó là lí do to bự nhất khiến mình vui nếu làm việc ở bên này.
Rồi kế tiếp thì đương nhiên ước nguyện bấy lâu của mình là được thử sức làm việc trong môi trường quốc tế sẽ thành hiện thực. Mình đã nghĩ là mình sẽ vui lắm?! Nhưng...Tự nhiên ngồi ngẫm lại, mình thấy mình chẳng hào hứng nhiều như rứa nữa, chẳng buồn nghĩ tới việc sẽ làm việc bên ni trong hè ni. Cái lúc mà nhận được tin bên Montgomorie ở ĐN nhận mình, mình thấy vui hơn gấp bội lần. Cái cảm giác giống như mình sắp được về nhà rồi, sắp được gặp ba me chị Nhung bé Nhi lại rồi, cảm giác đó khiến mình hạnh phúc kinh khủng, chỉ muốn đừng suy nghĩ những cái khác.

Nhưng không... mình đã từng suy nghĩ, hè ni mình sẽ dốc sức để làm bên châu Âu, bên Đức người ta đã đồng ý cho mình làm thực tập, rồi mới đây mình đã được offered nhà ở. Tính ra thì mình sẽ chẳng dành dụm được chi cả nếu thực tập ở Đức, nhưng đó là công việc mình sẽ học hỏi, sẽ trải nghiệm ở môi trường châu Âu. Mình đã nghĩ mình sẽ ở đây mà, mình không về VN, vì đằng nào mình cũng sẽ về khi tốt nghiệp, vậy thì nên để bản thân được trải nghiệm một điều chi đó mới mẻ và đáng học hỏi. Đó là việc mình nên làm. Nhưng tâm trí mình thì lại thôi thúc mình làm một điều khác. Mình thèm về nhà quá. Mình nhớ ba me quá. Mới có 2 tháng thôi mà mình đã muốn về nhà lại rồi. Mình mít ướt quá đi!! Mình lại còn viện cớ bản thân rằng ở ĐN mình cũng có công việc đàng hoàng để làm, ở MLV chớ chẳng phải chơi gì. Mình cũng sẽ được học hỏi, mình cũng sẽ được trải nghiệm làm việc nghiêm túc. Cái mình cần là cái gì chứ???

Mình cần gia đình mình, nhưng mình cũng cần nghiêm khắc với bản thân, mình phải tự quyết định, tự chịu trách nhiệm cho quyết định của mình. Mình được gì? mất gì? có gì? tìm kiếm điều gì? Mình hoang mang quá!
Liệu rằng cuộc sống phía trước ở ĐN sẽ là nơi mình tìm kiếm không, phải là điều mình muốn không, liệu mình có hối hận không?

Chỉ biết rằng, mình cần gia đình nhiều quá. Mình thật yếu đuối quá! Minh Tâm ơi :(


Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Cách làm kem để phết bánh

Công thức 1:

1 lòng trắng
35-40gr đường (tùy lúc nướng bánh độ ngọt bao nhiêu gia giảm)
80gr bơ (bình thường 3 lòng trắng mình làm đúng 1 cục bơ Landliebe 250gr)

1. Lòng trắng với đường mình hấp cách thủy tầm 70°C (khoảng này mình kỹ vì thường trẻ con ăn nhiều nên đánh lòng trắng ko đủ chín lòng trắng sống sợ ăn bị gì lắm :))
2. Bỏ lòng trắng và đường vào máy đánh sôq mạnh nhất cho tới khi bông cứng, dẻo, mịn, có vân đẹp (lòng trắng này ko như lòng trắng đánh bánh có thể đánh vô tư lâu cũng dc ko lo bị cứng hay bị hư gì cả)
3. Bơ để ngoài ko để trong tủ lạnh từ hôm qua, thái hình vuông hay cục vừa phải, khi lòng trắng đánh đạt hạ số vừa thả từng cục bơ vào cho tới hết, sau đó bật số to lên lại đánh cho tới khi đạt thành kem.



Công thức 2: kem bơ lòng sữa tươi

100gr bơ
50gr đường
40-60ml sữa (tùy theo mỗi người thích kem cứng hay nhiều mềm tí)

1. Bơ và đường bỏ vào chung dùng máy đánh từ số nhỏ nân lên số mạnh nhất cho tới khi chuyển sang màu trắng ngà.
2. Trở về số vừa múc từng muỗng sữa cho vào, kiêng nhẫn từng muỗng ko sẽ bị vữa hư kem tách nước. 
3. Khi cho hêt sữa vào rồi tăng số mạnh đánh cho tới khi đạt thành kem.

Kem này đánh nhanh hơn kem bơ lòng trắng trứng và mình thích và thường dùng kem này nhiều hơn vì trẻ con thích ăn hơn, vì vị nó thơm ngon hơn, mà an toàn hơn lòng trắng trưng. Chỉ trong vòng 15-20 phút là mình xong, đừng đánh lâu và nhiếu quá kem sẽ tách nước hoặc trở về trạng thái bơ lại như sáp đèn cày ăn bợn miệng ko ngon.