Chủ Nhật, 4 tháng 5, 2014

Tự nhiên mít ướt nữa rồi!

Thật ra thì mọi chuyện đang diễn ra tốt với mình cả.

Hôm 22/4 vừa rồi, mình đã có một buổi phỏng vấn cho internship bên này (Áo). Mình nghĩ là nó cũng khá ổn. Hmm..Nó ở đây là công việc trong đợt thực tập (theo như lời Sales Manager thì mình thấy khá là thú vị), công ty cũng như là buổi phỏng vấn hôm đó, mình nghĩ là tạo được ấn tượng tốt với bên công ty và người ta cũng tỏ ra là có thích mình, mình nghĩ là vậy, nói chung là rất ổn. Bây giờ chỉ còn chờ hồi âm của bên cty nữa thôi. Mức lương họ offer cho mình khá cao, hơn 1300 EUR/tháng và sau thuế thì còn lại hơn 1000EUR. Như rứa là nếu mình được nhận, thì hè ni mình sẽ dành dụm được tiền cho năm sau nhà mình qua thăm mình. Đó là lí do to bự nhất khiến mình vui nếu làm việc ở bên này.
Rồi kế tiếp thì đương nhiên ước nguyện bấy lâu của mình là được thử sức làm việc trong môi trường quốc tế sẽ thành hiện thực. Mình đã nghĩ là mình sẽ vui lắm?! Nhưng...Tự nhiên ngồi ngẫm lại, mình thấy mình chẳng hào hứng nhiều như rứa nữa, chẳng buồn nghĩ tới việc sẽ làm việc bên ni trong hè ni. Cái lúc mà nhận được tin bên Montgomorie ở ĐN nhận mình, mình thấy vui hơn gấp bội lần. Cái cảm giác giống như mình sắp được về nhà rồi, sắp được gặp ba me chị Nhung bé Nhi lại rồi, cảm giác đó khiến mình hạnh phúc kinh khủng, chỉ muốn đừng suy nghĩ những cái khác.

Nhưng không... mình đã từng suy nghĩ, hè ni mình sẽ dốc sức để làm bên châu Âu, bên Đức người ta đã đồng ý cho mình làm thực tập, rồi mới đây mình đã được offered nhà ở. Tính ra thì mình sẽ chẳng dành dụm được chi cả nếu thực tập ở Đức, nhưng đó là công việc mình sẽ học hỏi, sẽ trải nghiệm ở môi trường châu Âu. Mình đã nghĩ mình sẽ ở đây mà, mình không về VN, vì đằng nào mình cũng sẽ về khi tốt nghiệp, vậy thì nên để bản thân được trải nghiệm một điều chi đó mới mẻ và đáng học hỏi. Đó là việc mình nên làm. Nhưng tâm trí mình thì lại thôi thúc mình làm một điều khác. Mình thèm về nhà quá. Mình nhớ ba me quá. Mới có 2 tháng thôi mà mình đã muốn về nhà lại rồi. Mình mít ướt quá đi!! Mình lại còn viện cớ bản thân rằng ở ĐN mình cũng có công việc đàng hoàng để làm, ở MLV chớ chẳng phải chơi gì. Mình cũng sẽ được học hỏi, mình cũng sẽ được trải nghiệm làm việc nghiêm túc. Cái mình cần là cái gì chứ???

Mình cần gia đình mình, nhưng mình cũng cần nghiêm khắc với bản thân, mình phải tự quyết định, tự chịu trách nhiệm cho quyết định của mình. Mình được gì? mất gì? có gì? tìm kiếm điều gì? Mình hoang mang quá!
Liệu rằng cuộc sống phía trước ở ĐN sẽ là nơi mình tìm kiếm không, phải là điều mình muốn không, liệu mình có hối hận không?

Chỉ biết rằng, mình cần gia đình nhiều quá. Mình thật yếu đuối quá! Minh Tâm ơi :(


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét