Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013

Chự nhiên khi không

Hôm qua sinh nhật me, nhà mình tối hôm trước đó 31.07.2013 thì 9h kém ăn trộm ghé thăm.
Trước đó mình với chị Nhung còn đi hăm hở, cầm đá ném xe người ta, chắc vì ăn ở kiểu nớ nên mới bị ăn trộm ghé thăm.
Haizz...
Đang chở bé Nhi trên đường thì me gọi hỏi răng mà để cửa mở toang hoang như ri, nghe xong hai chị em mặt câm nín luôn, nghĩ tới chuyện chẳng lành rồi.
Thường thì mấy chuyện kinh rợn ni chỉ xuất hiện trong giấc mơ của mình thôi, chẳng có xuất hiện thiệt ngoài đời đâu.
Răng chừ xuất hiện rồi đây, chắc do mình đi ném đá người ta nhiều quá.
...

Thôi xui ri cuối tháng đủ bộ rồi đó.
Mất nhiều nhưng chừ biết răng đây mà than thở chi nữa, thôi cố lên, kiếm tiền mà bù lại thôi chớ răng
Tiếc không có chỗ để nói cho hết cái nỗi xót xa ni.....

Thương cho cái thân mình, đến bản thân còn chẳng biết trong cái lap có biết bao nhiêu thứ quan trọng cần thiết, rứa mà đầu ngu ni chẳng nghĩ ra là cái chi
Thương cho ba me mình, bây chừ mất bạn bè để chơi mỗi trưa mỗi tối khi mấy cái đứa con ni đi chơi hết, ôi thiệt là...
Thương cho nhung đù bị mất cái điện thoại iu dấu lưu lại biết bao kỉ niệm xến xúa, rồi còn cái máy ảnh cơ mắc tiền chưa chụp được hình mô ra hồn hết, chưa kịp học nghề để show off.

Hic, nói chung là rứa đó.
Giọng tưng tửng rứa chớ tiếc dã man lắm hĩ...

02.08.2013


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét